Mộ Ngôn Hoa Tư Dẫn By Tang Qi Gong Zi, Minh Họa Hoa Tư Dẫn

Journal
*

*
wanipara

*

No account? Create an account

By logging in khổng lồ Live
Journal using a third-party service you accept Live
Journal"s User agreement



wanipara
Ngày kế gió nam nổi lớn, từ bỏ Triệu quốc thổi mang đến Trịnh quốc, lộ trình dự tính của lũ ta chính là dùng mặt đường bộ, nếu chọn ngồi thuyền, tốc độ rất có thể nhanh hơn gấp đôi. Ta cùng chiêu mộ Ngôn tuy nhiên song cảm giác thay vì chưng dựa theo tuyến đường đã định đi kiếm Thập Tam Nguyệt, không bởi bất hễ thanh nhan sắc theo chân Oanh Ca đang rời đi từ bỏ sớm, lừng chừng chừng hoàn toàn có thể nhanh một chút vạch trần đáp án. Nhưng mà lộ trình của Oanh Ca lại là con đường thủy ngược gió tự Trịnh quốc đi Triệu quốc, rõ thật cưỡi gió quá sóng ắt bao gồm lúc, hận này dai dẳng mãi ko nguôi. Hơn nữa càng thêm vấn đề chính là, thời điểm đó đi Triệu quốc chỉ gồm một con thuyền, vậy sẽ định là đối tượng bọn ta theo đuôi tất không thể không biết, chắc rằng còn bị kim chỉ nam phát hiện.May mà tuyển mộ Ngôn thân thủ ko sai, dọc mặt đường cũng không tới nỗi bị lạc dấu. Ngước mắt trông qua, phương pháp nửa bến nước Oanh Ca đã uể oải dựa sống lưng nơi cột buồm, trên đầu đội sa mạo*, xung quanh vành mũ lắp tầng tầng tử dung nhan voan mỏng, rủ thẳng mang đến đầu gối, bao mang dung nhan mỹ lệ dáng vẻ uyển chuyển, chỉ lòi ra mép đầm tím bội nghĩa cùng một đoạn tóc black như tơ dài va gót chân. Ta có điểm ngạc nhiên, buổi tối qua ánh nến ảm đạm, hoàn toàn không chăm chú tóc cô gái lưu dài cho như vậy. Mà bây giờ dáng vẻ của phụ nữ ung dung khoan thai, y hệt như quý tộc đái thư gia giáo ngặt nghèo nghiêm trang du lịch, nếu như như chưa hẳn một mực bám theo, thật ko thể khẳng định người trước phương diện là tử y sát thủ tối ngày qua đặt đoản đao vị trí cổ ta. Đoán chừng là để trốn tránh cừu địch.Lúc ngay sát lên thuyền, mộ Ngôn nhằm ta lại bên ngoài nhìn quanh, nói là tạm thời có việc cần làm. Thuyền sắp tới xuất phát bắt đầu cầm một cái lồng chim nhàn rỗi đi tới. Lồng chim chế tạo ra thành từ gỗ mun, bên trên từng cột dùng vân nổi tự khắc đầy cẩm tú phồn hoa, chế tác tinh xảo, phía bên trong giam một cái hắc điểu, thoạt nhìn có phần như thể quạ, chỉ nên hai mỏ đỏ tía, thiệt rất rất khác quạ.Bước lên boong tàu, để không biến thành Oanh Ca chú ý, lộ ra ý định lên thuyền của bầy ta, nhị người quan trọng tìm một góc cực vắng vẻ. Ta cảm xúc vạn phần bi đát chán, ngồi xổm xuống đất nghiên cứu và phân tích hắc điểu trong lồng, nghiên cứu và phân tích nửa ngày, hỏi chiêu mộ Ngôn: “Ngươi bắt đầu nãy là đi cài cái này? Ngươi mua cái này để triển khai gì?”Y cúi đầu nhìn ta: “Mua cho ngươi chơi thôi, say đắm sao?”Trong lòng ta lộp bộp, rứa chặt tè lão hổ bằng ngọc trong tay áo, ghi nhớ tới lần trước y sử dụng lão hổ này đổi rước ngọc ban chỉ của ta, chần chờ hồi lâu, khiếp sợ hỏi y: “Ngươi gồm phải hay không định dùng dòng phá điểu này thay đổi tiểu lão hổ của ta?”Phá điểu vào lồng mở khủng mắt, “két” lên một tiếng. Chiêu tập Ngôn ngẩn người, góc nhìn của y đối diện của ta, “phụt” cười cợt ra tiếng.Ta trừng ánh mắt y, ngồi xổm xuống xoay đầu sang vị trí khác: “Cái phá điểu này một ít cũng không xứng đáng tiền.”Vừa nói xong, lông vũ bên trên đầu phá điểu rào rào dựng đứng, lần tiếp nữa xông về phía ta “két” một tiếng. Ta đáng ghét đẩy lồng ra xa một chút, siết chặt tiểu lão hổ trong tay áo, đắn đo thái độ của y ra sao. Kỳ thực lão hổ này quả vì chưng ta cần sử dụng thủ đoạn không nên trái giành được, mặc dầu y ao ước cưỡng nghiền đòi lại, ta cũng không còn cách nào. Mà dụng cụ quý giá chỉ như vậy, y chính xác có nguyên nhân đòi lại bất cứ lúc nào. Tuy vậy ta vẫn còn đó trợn mắt: “Ta hoàn hảo và tuyệt vời nhất sẽ không thay đổi với ngươi, ta một chút ít cũng ko thích loại phá điểu đó.”Phá điểu kích cồn nhảy dựng lên sinh sống trong lồng, phành phạch vỗ cánh quác quác kêu ko ngừng, fan trên thuyền đồng loạt xoay đầu lại nhìn, chiêu mộ Ngôn kéo ta đứng dậy, dở khóc dở cười cợt nói: “Vừa suy nghĩ ngươi tất cả điểm giống mẫu cô nương, ko tới nửa ngày đái hài tử tính tình lại phân phát tác.”Ta cảm giác đây chưa hẳn tiểu hài tử tính tình, mà là 1 trong loại chũm chấp, các tôn tăng điện thoại tư vấn đó là tham dục, cho rằng chúng ko tốt, dẫu vậy tham dục của ta nhỏ dại bé nhịn nhường này, ngoài tổn thương cảm xúc của hắc điểu thì không rõ bao gồm điểm nào đáng gọi là tham dục, vì thế tuyệt chưa phải là trang bị xấu. Ta cùng tuyển mộ Ngôn rốt cuộc cũng sẽ chia tách, tình cảm so với ngọc điêu đái lão hổ giống như tình cảm so với Mộ Ngôn, giảng giải từ góc nhìn văn học thì call là di tình, có lẽ rằng cả đời này cũng không tín đồ hiểu được, chỉ riêng biệt ta biết là giỏi rồi.Ta quan gần kề Mộ Ngôn. Ta đắn đo y thích nhiều loại cô nương như thế nào, ta vẫn thầm nghĩ nhượng y thấy được dáng vẻ tốt nhất có thể của mình, lại không lúc nào như nguyện, khiến cho y nghĩ ta tùy hứng, cho rằng ta là một chiếc tiểu hài tử. Rõ ràng người chết không có tâm, không ngờ lại sẽ cảm thấy đau lòng, ta thật chần chờ phải làm sao bây giờ.Xa xa trời xanh nước biếc, y nhìn ta, ta khịt khịt mũi giả vờ vui vẻ, định gửi đề tài, lại bị y một tay mãnh liệt kéo vào lòng. Lô má ép cạnh bên trên ngực y, y ôm thiệt chặt, dẫn đến xoay đầu cũng thay đổi một vấn đề có độ khó kha khá cao. Lòng ta nhoáng chốc run rẩy, cảm nghĩ thứ nhất là tâm ý của ta e rằng y cũng biết rồi, còn ko kịp tất cả cảm nghĩ máy hai, từ bên trên đầu đã truyền tới giọng của y: “Đừng cử động.” tiếp theo là tiếng cười rất thấp: “A Phất, fan ngươi trốn cư nhiên cũng đi chuyến thuyền này.” Ta nằm trong ngực y một bên chán nản và bi quan thầm nghĩ phiên bản thân thiệt sự đa nghĩ, một mặt ở vào đầu bội phản ứng nửa ngày dạo vừa mới đây là trốn ai, kìm lòng ko đặng thắc mắc: “Ngươi nói ai?” Y lờ lững nói: “Bình hầu Dung Tầm.” Ta vội vã vùi nguồn vào trong ngực y sâu thêm chút nữa.Boong tàu bằng gỗ truyền cho chấn rượu cồn ổn định, tất nhiên phải là bước chân đồng phần đông của bốn fan trở lên mới rất có thể đạt được tác dụng như vậy, tiếng bước đi vang lên sinh hoạt sau lưng, siêu lâu, mộ Ngôn bóc khỏi người ta, đội của Dung Tầm đang tiến vào lầu những trên thuyền. Ta vô ý thức liếc nhìn Oanh Ca vẫn dựa sinh sống cột buồm biện pháp chỗ lũ ta không xa, mang lại là hôm nay cố nhân tương phùng , rất có thể lách bóc búng ra một một số loại hoa lửa kì cục ra sao, tuy vậy động tác của con gái như cũ lười biếng, tựa hồ không có gì cải biến.Hiếm thấy thiết yếu là ánh mắt của tuyển mộ Ngôn chung cục cũng nhắm đến phía Oanh Ca, nhưng lại chỉ loáng qua ngắn ngủi, cuối cùng quay đầu lại hờ hững nói: “Đừng nhìn nữa, Dung tầm đi ở bên kia, chưa từng cùng Oanh Ca cô nương va mặt.” chấm dứt một chút nói tiếp: “Trước cơ hội lên thuyền nghe được một chiếc cung đình túng văn rất là thú vị, ước ao nghe tốt không?”Ta biểu hiện rất bao gồm hứng thú.Bờ sông gió mát, tuyển mộ Ngôn kể mang đến ta nghe loại cung đình túng thiếu văn rất là thú vị đó, cùng với toàn bộ những dòng gọi là túng bấn văn kỳ thực không có gì túng bấn mật, cũng chẳng hề có chút thú vị, nhưng win tại thời hạn đã lâu, cốt truyện phức tạp, ta nghe được vẫn siêu hài lòng.Kể lại túng bấn văn này rất cần được quay ngược thời hạn đến Trịnh hầu nhị đời trước, là thân phụ của Cảnh hầu Dung Viên, gia gia của Bình hầu Dung Tầm. Dựa vào quy củ của đại triều, lúc đầu Trịnh quốc định lập trưởng tử, cũng là phụ vương của Dung trung bình làm cố tử. Nhưng lão Trịnh hầu xác thực là 1 trong những người phúc hậu, lập thế tử được tía mươi năm cũng ko thấy dấu hiệu cưỡi hạc đi Tây Thiên, nhượng cha của Dung Tầm cực kì sốt ruột. Bàn mưu tính kế rất lâu, cuối cùng tìm được một tối không trăng gió lớn nổi loạn bức cung, tác dụng hiển nhiên là bị chém chết, vướng lại một công ty bị biếm đến một vùng hoang vu vắng ngắt vẻ nghỉ ngơi Tây Bắc, bao gồm con trai độc nhất văn võ toàn tài nức danh vương đô Dung Tầm. Lão Trịnh hầu một đời phong lưu, con cháu rất nhiều, nhưng lại đại phần nhiều là phái nữ nhi, đàn ông chỉ bao gồm bốn người, nửa đường chết yểu mất hai, chỉ còn lại nhỏ trưởng cùng bé út. Chỗ như ý là con trưởng mặc dù rằng đang chết, bé út Dung Viên so với con trưởng coi như càng có năng lượng kinh nỗ lực trị quốc. Năm kế, lão Trịnh hầu thông tin Thiên Khải vương đô, lập nhỏ út Dung Viên làm cầm tử, đợi sau thời điểm ngài chết, kế ngôi Trịnh hầu. Năm đó, mười lăm tuổi Dung Viên nước ngoài trừ liên tiếp mỗi năm sở hữu ngôi vị Đại Trịnh đệ duy nhất mỹ phái mạnh tử ra, cũng là người có đệ nhất đao thuật sinh hoạt Trịnh quốc. Chuyện trưởng tử bức cung so với Trịnh hầu kích cồn rất sâu, trở nên một khối tâm dịch rất lớn, không tới 2 năm liền hoăng thệ, mười bảy tuổi Dung Viên kế vị, xưng Trịnh Cảnh hầu. Cảnh hầu sau khi kế vị, chính vì thưởng thức tài năng của Dung Tầm, trị quốc tu dưỡng nâng đỡ tín đồ hiền tài gồm năng lực, triệu hồi anh chị em bọn họ lần nữa quay lại vương đô, một khía cạnh áp chế, một khía cạnh sử dụng. Dung Tầm quả thực không hề cô phụ hy vọng của thúc thúc, phụ trách chức đình úy ko chút khó khăn khăn, quan hệ thúc cháu thập phần hòa hợp, sáu năm trước, Dung tầm còn rước một vị xinh đẹp thiếu phụ quyến trong bao phủ dâng tặng ngay thúc thúc làm cho phu nhân. Dân gian đồn đãi, luôn luôn ghẻ lạnh Dung Viên đối với nữ tử vày cháu trai khuyến mãi ngay tiến cung long ân thịnh sủng, chị em tử kia đương thời điểm thưởng hoa tùy tiện ngâm một câu thơ, cung viên thâm nám thâm nguyệt dung dung*(cung tường cao sâu ánh trăng mêng mông), Dung Viên liền vì chưng nàng đổi tên nơi sinh hoạt của thanh nữ thành Dung Nguyệt cung. Mà lại theo Trịnh sử ghi chép, Nguyệt phu nhân của Dung Nguyệt cung nhập hậu cung không tới hai năm, ngay tức khắc được phong trực tiếp thành chính phu nhân, phong hiệu Tử Nguyệt, chủng loại nghi Trịnh quốc. Nghe thì giống như một đoạn giàu có giai thoại khu vực vương thất, mặc dù thế tiệc vui chóng tàn, không hết một năm, siêng sủng Tử Nguyệt phu nhân vì bệnh dịch tạ thế. Sau khoản thời gian Tử Nguyệt phu nhân tạ thế, Cảnh hầu đau xót khôn nguôi, cuối năm, tức tốc ôm bệnh thoái vị, bởi vì dưới gối không có con trai, đem tước vị truyền cho cháu trai Dung Tầm, năm kế, bị tiêu diệt bệnh trong lúc hưu chăm sóc ở hành cung, năm ấy nhị mươi bảy tuổi. Nghe kể buổi tối hôm Cảnh hầu dịch chết, Đông tô hành cung nổi lên lửa khủng khắp trời, chẳng những thiêu sạch mát hành cung, phân nửa hồng anh đào trên núi loáng chốc cũng bị hủy hoại, càng ly kỳ thiết yếu là, về sau anh đào mọc sinh sống Đông Sơn đã mất nở hoa.Ta nhớ tới đêm qua trong mộng cảnh khuôn mặt đỏ bừng sắc đẹp mỹ lệ cho kinh người của Oanh Ca, thiếu phụ nói cùng với Dung Tầm: “Ta sẽ biến đổi sát thủ tốt nhất của Dung gia.” Lại lưu giữ tới bóng dáng lảo đảo của con gái trong phất chim cút hồng sắc hoa đào.Ta hỏi mộ Ngôn: “Nữ tử Dung Tầm tặng kèm cho Dung Viên, trong tương lai được phong Tử Nguyệt phu nhân, và đúng là Oanh Ca sao?”Y đung gửi quạt giấy khẽ gật đầu: “Hiển nhiên.”Ta cảm xúc có chút mê man: “Vậy kế tiếp cái bị tiêu diệt của Tử Nguyệt phu nhân là chuyện gì chứ?”Mộ Ngôn dứt một chút: “Chiếu cáo thiên hạ đó là Cảnh hầu Dung Viên bởi vì bệnh chủ động thoái vị, nhưng trước khi đã nghe đồn, nói Cảnh hầu thoái vị bởi vì Bình hầu bức cung, nguyên do bức cung là vì một người thanh nữ tử.” Khóe môi y khẽ nhếch, mỉm cười. Ta thật sự siêu thích một số loại động tác tối tăm thế này của y. “Nữ nhân đó cố định là Tử Nguyệt phu nhân. Đây chỉ là tin đồn, cũng không rõ là thật hay giả, nói ngày đó Bình hầu sử dụng tùy thân bội tìm kề trên cổ Cảnh hầu, hỏi Cảnh hầu một câu: "Ta đem nữ giới hảo hảo đặt vào tay ngươi, ngươi vì sao làm bạn nữ vỡ nát." lúc đầu một mực nghĩ rằng là một trong đồ vật, lúc này mới biết là vị mỹ nhân.”Ta thổn thức nói: “Nhưng sau cuối hắn tín đồ đem khuyến mãi nàng, trách ai được cơ chứ? Ta thật không thể hiểu được, trường hợp như bảo ta đem người trong lòng khuyến mãi ngay cho kẻ khác, ta thà chết cũng trở thành không làm.”Mộ Ngôn liếc mắt nhìn ta: “Vậy sao? vẫn không tặng ai?”“Đem ngươi khuyến mãi ngay kẻ không giống a” Sáu chữ sinh sôi mắc kẹt sinh sống cổ họng, ta ngập hoàn thành chốc lát, thấy y chăm chú nhìn ta ý tứ bất minh, ngấc đầu không lên, hồi thọ nói: “Tiểu Hoàng...”Quạt giấy thu lại gõ lên đầu ta: “Lại nói xằng bậy.”Xa xa đỉnh núi lồi lõm liên miên, mây mù luẩn quẩn, cây rừng vào núi thấp thoáng như quỳnh hoa ngọc thụ. Tuyển mộ Ngôn nhàn nhã nhạt nói: “Nhân vai trung phong là dục vọng, dục vọng khôn xiết nhiều, có công dụng thực hiện lại cực kỳ ít, do đó phải phân ra mẫu nào cực kỳ muốn, dòng nào kha khá muốn, chiếc nào rất có thể không cần...”Ta suy nghĩ một hồi: “Ý của ngươi là, chỉ việc đạt được thứ mong ước nhất liền có thể sao?”Y cười cợt một tiếng: “Không, rất mong cùng kha khá muốn đều phải đạt được, bởi vì không chừng sẽ có một ngày, kha khá muốn sẽ thay đổi rất ý muốn muốn, nhưng rất ao ước liền trở thành không thể quá trọng yếu. Tựa như Bình hầu, ban sơ hắn đưa tặng kèm Oanh Ca cô nương, biết đâu phải chỉ cảm thấy Oanh Ca cô nương vốn ko trọng yếu mang lại như vậy.”Ta quan sát y: “Ngươi nói giả dụ ngươi là Dung Tầm, thì sẽ không còn dâng tặng kèm Oanh Ca, tuy vậy Oanh Ca vẫn như cũ ko phải đặc biệt nhất?”Y phẩy quạt trường đoản cú tiếu phi tiếu nhìn ta: “Ai nói thứ quan trọng đặc biệt nhất lại chỉ có có thể có một?”Ta nửa gọi nửa không, tuy vậy y cũng ko nói thêm gì nữa.Lại chú ý về phía cột thuyền, Oanh Ca chần chừ đi đâu, thuyền mang đến giữa sông, gió thủng thẳng nổi lớn, ta tra cứu một gian phòng trống tách biệt bươi ra một cái mặt nạ da tín đồ trong đống thiết bị tùy thân sở hữu hảo lên mặt, chiêu mộ Ngôn quan gần kề nửa ngày: “Đây là diện mạo nguyên bản của ngươi?” Ta nghĩ nếu như như trên trán không có vết sẹo, dung mạo nguyên bạn dạng của ta có lẽ so với cái này đẹp hơn hết sức nhiều, cơ mà nghĩ những cũng vô ích, phần nhiều hồi ức tốt đẹp này vẫn buộc phải quên không còn toàn bộ, nhằm tránh tạo thêm thương cảm. Ta rung lắc đầu: “Không phải, ta mập lên ko đẹp, không muốn nhượng tín đồ khác quan sát thấy.”Kỳ thực ta chỉ là không thích nhượng y nhìn thấy.Bước lên lầu hai, trông thấy toàn thân tử bào Dung Tầm đang dựa sống lưng ở bậc thang khảm hoa từ châm từ ẩm. Đây là quốc quân của Trịnh quốc, từ bây giờ lại mở ra trên một nhỏ tàu hay ở biên cảnh Triệu Trịnh, trái thực khiến cho người khó khăn hiểu. Cẩm Tước, Oanh Ca, Dung Tầm, những người dân này lần lượt mở ra trước đôi mắt ta, tương tự một màn kịch được sắp đặt kỹ lưỡng, lại như một đóa hoa thu còn chưa kịp nở sẽ sớm lụi tàn, bao gồm thứ nào đấy được diễn tả sinh động, khiến cho người không thể vứt qua, mà lại cũng không thể lý giải được bất luận loại gì. Nét khía cạnh của Dung trung bình trước đôi mắt vẫn giống hệt như trong giấc mộng của Oanh Ca tuấn lãng đoan nghiêm, ngón tay thon thả dài nâng lên chén sứ Long Tuyền, động tác thanh lịch tao nhã như một thiên từ bỏ phú hoa mỹ.Còn chưa kiếm được hảo vị trí để ngồi xuống, tự nhiên nghe thấy trong lâu truyền ra giờ giao đấu, ngước góc nhìn qua, trên sông sóng nước đục ngầu dâng cao mấy trượng phía bên ngoài boong tàu, thuyền khách hoảng hốt chạy tứ tán, trong nước đột nhiên nhảy lên mấy kẻ giết hại dùng vải đen bịt mặt. Hắc y say đắm khách khí nắm dũng mãnh, ánh kiếm đậy lóa dồn ép không ngơi một thân cao nhỏ tử y nàng tử trên boong.Ta thấy qua Oanh Ca thịt người, không chỉ một lần. Cơ mà là lần thứ nhất thấy con gái dùng trường đao giết mổ người. Đao hình ảnh dài mỏng manh ở trong ko trung dịch chuyển linh hoạt, cố gắng đứng không còn thay đổi, đều là 1 trong những đao giành mệnh, là chiêu thức Dung Viên từng áp dụng qua dưới nơi bắt đầu anh đào. Chuôi đao cẩn lam dung nhan ngọc thạch ở trong bọt sóng tỏa ra ánh nắng xanh lóng lánh, làm trông rất nổi bật màu đỏ ngày tiết tươi xịt ra từ đề nghị cổ của hắc y nhân, lòi ra nét đẹp mắt yêu mị. Nhưng Oanh Ca một thân tử y thong dong đứng sinh sống mũi thuyền, tựa như một tấm vải mỏng dính tung bay nơi mép thuyền, ngôi trường đao vào tay chỉ xuống đất, làm thịt sáu người, trên mũi đao nhan sắc bén lại chỉ tất cả một mặt đường nhợt nhạt ngày tiết tươi. Thật sự là chiếc hảo đao.Khắp vị trí toàn là máu, mà lại trên thân thiếu phụ lại không dính một giọt ngày tiết tươi. Thủ phát giết mổ người thật sạch lưu loát mang lại như vậy.Tình thế đã đến mức này, tuy nhiên phương đành phải quan tiếp giáp lẫn nhau, thuyền khách tội nghiệp tụ tập bên dưới lầu run rẩy. Gió lớn mang đến vài giọt mưa lạnh, trời đất tĩnh mịch. Trong yên ổn tĩnh vô biên, đột nhiên vang thông báo Oanh Ca cười lạnh: “Ngoại tử* (chỉ chồng) giảng với tại hạ giết người cũng là môn nghệ thuật, rất cần phải theo đuổi nét đẹp linh hoạt, từ bây giờ chủ tử những ngươi phái không ít người dân như vậy cho tới giết một cái hèn mọn nhu nhược chị em tử, máy lỗi đến tại hạ tất yêu cùng những vị luận bàn giết tín đồ mỹ học.” chén rượu vỡ vạc vang một tiếng, ta chuyển phiên đầu chú ý lại, nhìn thấy Dung khoảng vẫn gia hạn tư thế chũm chặt chén, trong tay đã mất vật gì, trên sàn vỡ lẽ vụn một đụn sứ xanh, ánh mắt bám chặt Oanh Ca đang nuốm đao đối diện đám hắc y nhân khu vực mép thuyền, dung nhan lãnh đạm lộ ra thần sắc kinh hãi.Oanh Ca cất cánh vút lên cao, đao hình ảnh sắc bén giảm vỡ tung tóe bọt nước, thân mình nhanh nhẹn giống như tử điệp phá tuyển chọn đón xuân. Ta phụ thuộc vào người mộ Ngôn, lo lắng nói: “Trên người phái nữ có thương.” lo lắng này cũng không kéo dài, tại khoảnh khắc Dung Tầm cùng mấy mẫu thường y thị vệ khiêu vũ xuống lâu các gia nhập chiến cục đã hoàn toàn biến mất. Ta chăm nom nhìn Oanh Ca, dù vẫn phát hiện Dung Tâm dự vào chiến cục, lưỡi đao chém về phía hắc y nhân cũng chưa từng ngưng lại nửa phần. Chị em là một cái sát thủ vừa lòng cách.Ngay cơ hội hắc y nhân ở đầu cuối ở giữa sóng nước mất mạng dưới đao của Oanh Ca, trường kiếm trong tay Dung khoảng lại trở tay hất lên, hướng tới sa mạo của nàng, giải pháp nửa cánh tay, vốn bắt buộc nào thất thủ, thanh nữ nhưng body toàn thân nhẹ bẫng, đứng trên mép thuyền, gương mặt phía sau sa mạo chẳng thể nhìn rõ, tuy thế đoán chừng không còn chớp đôi mắt quan gần kề nam nhân trước mặt. Gió sông bao la bạt ngàn, thổi tung áo mỏng manh trên người thanh nữ bay lượn, y như thời khắc chiều tà xa xa chân mây giăng một mảng yên hà. Trường đao của thiếu nữ liền ném lên cổ hắn, hắn tiến lại một bước, lưỡi đao xuôi theo sượt ra một đường phi sắc máu tươi. Vào mây mù mưa bụi, thanh thóat quý công tử khẽ nhíu mày, thở dài gọi nàng: “Là chị em sao, Nguyệt nương.” trường đao trong tay thanh nữ thoáng chốc thu hồi, không trả lời, quay bạn “tùm” một giờ đồng hồ liền lao vào lòng sông vẩn đục. Hắn vươn tay ý muốn kéo giữ nàng, lại chỉ ráng được nửa miếng vải mỏng. Lại “tùm” một tiếng, thị vệ lân cận đột nhiên hét lớn: “Mau cứu vãn gia, gia đo đắn bơi.”* * *Ta ở cạnh bên ngây đần nửa ngày, chỉ có thể dùng cha chữ để diễn đạt cảm tưởng lúc này của ta: “Thật ngoạn mục.” Nói kết thúc nghĩ lại ko đúng: “Chúng ta lạc mất Oanh Ca rồi sao?”Mộ Ngôn ngồi xuống vậy bình trà lên châm nước, đàng hoàng trịnh trọng nói: “Oanh Ca cô nương tuy là trinh sát cao cấp, nhưng nếu nhờ vào Truy Tung thuật của ta xua đuổi theo nàng, cũng không phải là vấn đề, vấn đề là những thêm ngươi một người, truy tìm Tung thuật trung bình chia ra, sức mạnh thật sự giảm bớt rất nhiều.Ta đặt chén bát xuống xoay fan xuống lầu: “Núi cao không thay đổi được loại nước, ly biệt bây giờ không hẹn ngày gặp.” Bị y kéo cù trở lại: “Ta vốn cũng ko định đuổi theo nàng, trinh sát loại này, chỉ việc nàng bị chị em phát hiện song chút, liền rất giản đơn bỏ rơi bọn chúng ta, bởi thế há chưa hẳn kiếm củi tía năm thiêu một tiếng sao, vì vậy mới đi tải cái lê nha* kia. Ngươi vững chắc từng nghe qua lấy dược phấn chế từ Tây Mộc hoa làm chất dẫn, lợi dung truy vấn Tung thuật của lê nha? Rắc dược phấn lên trên người bị truy, mặc dù kẻ ấy xa tận chân mây gần vị trí góc biển, cũng rất có thể bị lê nha sứt dược phấn tương tự truy sát thành công.”Ta rung lắc lắc đầu: “Chưa từng nghe qua một số loại Truy Tung thuật này.”Y gật đầu: “Ừm, đó là tự nhiên, chính là Truy Tung thuật ở trong nhà ta tổ truyền fan ngoài ngần ngừ được.”“...”Thuyền chạy nhanh về phía đất liền, cũng không còn thấy bóng hình Oanh Ca cùng nhóm của Dung Tầm.Đích đến là Tùy Viễn thành nằm tại vị trí biên cảnh Triệu quốc, bọn ta nghỉ lại ngơi nghỉ trong thành, chờ Oanh Ca. Theo chiêu mộ Ngôn giải thích, mang sử Oanh Ca vào thành, lê nha vớ nhiên sẽ sở hữu được phản ứng. Mà lại lúc gặp mặt lê nha cái, lê nha đực giam sinh hoạt trong lồng cũng biểu thị ra phản nghịch ứng, nhưng phản ứng cực kỳ mạnh, khiến cho người hoàn toàn không biết bắt buộc làm sao.Ta nghĩ đang định đồng hành lâu dài hơn với bầy ta, tất phải kê cho nó cái tên, suy nghĩ nửa ngày, hỏi chiêu mộ Ngôn: “Ngươi cảm xúc đặt mang lại nó tên thường gọi Tiểu Hắc như thế nào?”Phản ứng của y là: “Ngươi dám.”Mới nhớ tới lúc đầu ta cũng đặt mang lại y một chiếc tên, điện thoại tư vấn Tiểu Lam.Dừng trọ ko lâu, sau cuối nhận được bồ câu chuyển thư của Quân Vĩ. Chiêu tập Ngôn so với chuyện ta giữa con đường chạy trốn còn rất có thể nhận được người thương câu đưa thư lộ vẻ ngạc nhiên, tuy vậy chức năng buổi giao lưu của bồ câu chuyển thư kỳ thực thuộc lê nha của y không nhiều khác biệt, như vậy, tức khắc cũng thoải mái. Mở thư gọi một lượt, nét chữ rồng cất cánh phượng múa, lờ mờ hoàn toàn có thể nhận ra một cái mở màn như cố kỉnh này: “A Phất ngô muội, ly biệt mấy ngày, huynh ghi nhớ muội không thể kìm lòng, muội lưu giữ huynh không?
Nửa tối nằm mộng, thường nhớ cơ hội thiếu thời, huynh mang lại vương đô thăm muội, trái dắt Hoàng, đề xuất che trời, gặp mặt không nói đề xuất lời, chỉ bao gồm lệ chảy ngàn hàng. Bi quan ư? cực kỳ bi thương!Giờ Ngọ cách nay đã lâu nghỉ ngơi, huynh nhớ muội thành si, mới buông mày đầu, nhưng mà trong đầu vướng tâm, đồng núi lại yên tĩnh, càng thêm sầu, không xem xét lộ tầm giá bị cường đạo cướp mất...Huynh suy ngẫm hồi lâu, chuyện này vị muội nhưng ra, liền bởi muội cơ mà kết...”Mộ Ngôn hỏi ta: “Viết cái gì?” Ta tổng kết: “Giờ Ngọ hắn ngủ quên không lưu ý bị ăn trộm lấy mất lộ phí, sau đó Tiểu Hoàng không chịu phối hợp bán nghệ, hắn liền cầm đồ Tiểu Hoàng mang đến thảo thay viên địa phương, nhượng ta dùng ngân phiếu quấn nơi chân người thương câu gửi đến hắn.”Mộ Ngôn thò tay đem ngân phiếu, ta chống y lại, nói: “Không cần.” lấy ra giấy cây viết viết hồi âm cho Quân Vĩ: “Trong vòng mười ngày, còn nếu không chuộc đái Hoàng ra, ngô độc nhất vô nhị định chào bán ngươi cho tới Câu Lan, hy vọng ngươi hảo xử lý ổn thỏa.” sau khoản thời gian hong thô thư ngay thức thì cuộn lại cho vào ống trúc của tình nhân câu, “cách cách” thả nó ra, chuyện này giải quyết và xử lý trọn vẹn.Tiếp tục ổn định ở Tùy Viễn thành, dừng trọ năm ngày. Chạng vạng ngày thứ năm, lê nha vào lồng hoan hỉ dị thường, chắc hẳn rằng là vì bao bọc lại mở ra lê nha cái, hoặc lẽ Oanh Ca cuối cùng vào thành, ta thiệt sự bắt buộc phân biệt. Chiêu tập Ngôn hờ hững quét mắt quang cảnh hoàng hôn bốn phía, không ngừng mở rộng lồng chim, lê nha tức tương khắc giương cánh xông ra ngoài, mà lũ ta nghỉ ngơi phía sau chăm chú bám theo. Ngực ta lờ mờ lo âu, nhịn không được hỏi ra lời: “Ngươi nói nó kích động bởi vậy sẽ chưa hẳn là đi chạm chán tình muội muội chớ?”Mộ Ngôn cũng không xoay đầu lại: “Làm sao gồm thể.”Ta thở dốc đuổi theo y: “Vạn độc nhất vô nhị mà.”Y lãnh đạm: “Vậy liền làm thịt nó hầm chờ cho ngươi uống.”Lê nha sinh sống trên không run rẩy kêu một tiếng.Sau nửa giờ, quả nhiên phát hiện Oanh Ca mặt bờ hộ thành hào, mê man bửa đổ giữa đồng nước, toàn thân độ ẩm ướt, cũng ko rõ năm hôm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Ta nhớ tới vết thương vị trí vai nàng, toá ra băng vải dính “đáp đáp”, nhận thấy tàn tích đáng sợ của vệt thương, đã trở nên nước sông ướt dơ ngâm thành trắng bệch.Đêm đó bầy ta lưu lại trong y quán ở phía Bắc của thành.Lão đại phu của y quán sau khi xem bệnh mang ra dược liệu rất tốt trong quán, hòa với Tục Mệnh nhân sâm thổi nấu thành dược thang, cần sử dụng muỗi nhiều năm từng ngụm từng ngụm mớm vào mồm Oanh Ca. Mà lại phân nửa bát thuốc đã từng đi xuống, thanh nữ như cũ không còn tỉnh lại, còn sốt cao không giảm, không chấm dứt thốt lên hồ hết lời mê sảng không rõ ràng, y hệt như ở trong mê mệt rơi vào một trong những loại hung tợn ác mộng. Theo ý của lão đại phu, nếu như lúc trước bình minh cô nương này vẫn ko tỉnh lại, vậy mời đi cửa sau rẽ phải, ở bên cạnh có mẫu quan tài, không chỉ là bán quan tài còn cung cấp một loạt dịch vụ. Loại người tính toán đến đổi khác tình thế đương nhiên sưởi ấm nhân tâm, nhưng Oanh Ca tuyệt cấp thiết chết ở trong phần này. Phái nữ chết rồi bọn ta trước nhất đề nghị mua một bộ quan tài, tiếp đó phải điều tra mộ địa, còn yêu cầu mời nhân sĩ nhằm tang quật mộ hạ táng bao phủ mả... Nơi chỗ đều nên tiền, thiệt là hậu hoạn vô cùng. Lấy lúc này bàn kế, chỉ tất cả dùng mánh cũ mượn kết mộng lương tiến vào mộng cảnh của Oanh Ca, trước sáng sớm ngày mai, thành công mang cô gái thóat ra. Lòng ta cảm xúc thích ai nhất định cần trân trọng kẻ đó, liền cần thiết nhượng chiêu tập Ngôn có ngẫu nhiên mạo hiểm gì, cơ mà vẫn kìm lòng ko đặng có y theo vào vào mộng cảnh nguy hiểm ngổn ngang, chuyện này nhượng ta cảm giác sợ hãi, ta biết bản thân vào tiềm thức luôn luôn luôn suy nghĩ đẩy y vào khu vực chết, chỉ là không nghĩ mang đến lý trí nhanh nhạy không địch lại tiềm thức, hoặc là nói lý trí con fan trước giờ gần như không thể địch lại tiềm thức. Cục bộ người đấu lại tiềm thức đều đi làm việc môn tăng cả rồi.Tiếng mõ vang vang, cách qua kết mộng lương trông ra xa xa, không giống hệt như lần trước tan tành vỡ vụn, lần này, mộng cảnh của Oanh Ca khôn xiết liền mạch cũng tương đối rõ nét.Bởi vày nhất định phải tìm ra vị trí đựng mầm bệnh, tháo gỡ chổ chính giữa kết của phụ nữ mới có thể thuận lợi mang thiếu nữ đi ra, bọn ta tất yêu không chi tiêu một đoạn thời gian nhìn hoàn chỉnh cái cố gắng sự này. Vào lòng tương đối nhiều nghi hoặc, vớ cả đều có đáp án, mà lại trước sau như một không bí quyết nào nắm rõ ám hình ảnh Oanh Ca sau cùng là cái gì, mỗi một nút thắt trong nắm sự đông đảo xem như có công dụng ám hình ảnh nàng, đấy là vận mệnh của một gần kề thủ, vận mệnh hỏng hoại cho như vậy. Cũng cho bọn họ biết sát thủ nghề này đích thực quan trọng gửi gắm cả đời.

Bạn đang xem: Mộ ngôn hoa tư dẫn


không chỉ là mất điểm bởi vì dàn diễn viên “kém sắc”, “Hoa tứ Dẫn” còn khiến người theo dõi tức anh ách vì cốt truyện bị "biến tướng".


Sau lúc bộ phim Hoa Tư Dẫnchuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Đường Thất Công Tử được chiếu trên màn ảnh nhỏ, các fan nguyên tác đã dậy sóng vị những tình tiết bị rứa đổi đến vô lý. Cùng soi những điểm trừ khiến người xem tảo lưng với Hoa Tư Dẫn.
Theo nguyên tác, từ nhỏ Diệp Trăn (Lâm Nguyên) đã theo sư phụ với sư huynh sống ẩn dật. Đến năm 16, 17 tuổi, công chúa nước Ngụy mới con quay về cuộc sống nhung lụa ở hoàng thất. Là một người ở ẩn tu dưỡng, Diệp Trăn bao gồm hiểu biết sâu rộng. Lúc Vệ Quốc rơi vào tay giặc, cô đã đưa ra nhiều kế sách nhưng đều bị bác bỏ bỏ. Sau này, nước mất thật, trong thời khắc nguy kịch, vua phụ vương đã phải đi cầu cứu phụ nữ nhờ hiến kế. Đến lúc vua nhận ra thì đã quá muộn, Diệp Trăn biết không thể cứu vãn nổi tình thế cần đã gieo mình tự vẫn để bảo toàn danh nghĩa. Vệ Quốc mất, Diệp Trăn cũng không còn, đó là tiết nghĩa của một công chúa. Ngược lại với nguyên tác, biên kịch lại xây dựng hình tượng Diệp Trăn là tội nhân vong quốc, vị Mộ Ngôn (Trịnh Gia Dĩnh)nên đã phản nghịch phụ vương. Cô trả giá chỉ bằng giải pháp nhảy xuống thành Tuẫn Quốc. Từ một tiết nghĩa công chúa cao quý, thanh liêm, Diệp Trăn đã biến thành một tội đồ của đất nước.

Xem thêm: Giữ vẻ thanh xuân' khi dùng dầu oliu làm trắng da mặt, dầu ô liu có tác dụng dưỡng trắng da không


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *